Anh lục tìm trong kí ức xa xăm
Cố ghép lại tháng ngày ta hạnh phúc Có bao giờ em mơ về kí ức Của một thời ta đã thuộc về nhau Hạnh phúc là gì anh có biết được đâu Chỉ giản đơn có em là quá đủ Anh yêu em một người thiếu nữ Mắt đen tròn môi ấp ủ nụ hôn Anh yêu em những lúc giận hờn Dòng lệ nhỏ vùi chôn trong nỗi nhớ Anh yêu em những đêm dài than thở Sóng gió đời ta đã trải bao phen Anh yêu em trời đất phải hờn ghen Trời yêu đất cũng có khi hờ hững Trời giông tố đất âm thầm chịu đựng Nhưng tình mình sẽ mãi chẳng cách xa Thế nhưng.... Ngày hôm nay sao nước mắt nhạt nhòa Con đường ấy chỉ còn anh đơn bước Nghịch cảnh đời hỏi rằng ai biết trước Để một đời ta phải nhớ về nhau Khi yêu em anh có học nhớ đâu Giờ chia tay sao học quên khó thế Ở trên đời có một điều không thể Là nói rằng anh đã quên em! |
0 nhận xét :
Post a Comment