Nắng biển chiều em vội vã ra đi
Ước vạt áo anh vội thầm lau mắt Gió vẫn bay, biển vẫn dài rộng thế Xa em rồi anh lặng lẽ đìu hiu. Mái tóc rối em, anh chưa lần chạm đến Bờ vai khô anh cũng chưa kịp được dìu Cánh tay lốc gió lùa em, anh chưa nắm Vậy mà sao, em cứ mãi rời xa. Anh cứ hứa, cứ lần lữa hứa Mãi chẳng chưa kịp đổi một ngày Em sẽ trách, sẽ buồn sẽ khóc Anh thì đau, mãi day dứt một đời. Tiếc cho anh, cho em, cho lẽ sống Bởi riêng anh, chịu mãi một góc buồn Lời hôm nay anh vội chưa kịp nhắc Bởi sao em hoài cứ mãi trách anh Niềm tin đó sao anh không kịp gửi Để hôm nay em lặng lẽ xa anh Sẽ mong em thật nhiều niềm vui mới Nhắc tên anh trong ký ức một miền xa |
0 nhận xét :
Post a Comment